Boymonitor_baokinA4 phó sĩ quan
Tổng số bài gửi : 36 Join date : 01/08/2009 Age : 31 Đến từ : ĐIỆN TIẾN ANH HÙNG
| Tiêu đề: đặc sắc nghệ thuật của truyện hai đứa trẻ Sun Sep 27, 2009 5:29 pm | |
| Bài Làm Thạch Lam (1910 - 1942) là thành viên của "Tự lực văn đoàn".Ông thành công về truyện ngắn và bút kí qua các tác phẩmnhư: Gió đầu mùa, Nắng trong vườn, Hà Nội 36 phố phường... Tácphẩm của Thạch Lam có "cốt cách và phẩm chất văn học", để lại "cáidư vị và cái nhã thú" cho người đọc. Đó là chữ nghĩa của Nguyễn Tuântrong Lời bạt cho Tuyển tập Thạch Lam.Truyện ngắn Hai đứa trẻ in trong tập Nắng trong vườn (1938).Truyện ngắn này có những nét đặc sắc nghệ thuật tiêu biểu chophong cách của Thạch Lam.Có thể nói rằng những truyện ngắn: Gió lạnh đầu mùa, Hai đứatrẻ và Dưới bóng hoàng lan là những truyện ngắn không .có cốttruyện, mỗi truyện là một bài thơ trữ tình đượm buồn. Gió lạnhđầu mùa nói về chuyện cho áo và trả áo, cho vay tiền để mua áoấm giữa ba đứa trẻ và hai người mẹ. Dưới bóng hoàng lan có bốnnhân vật: hai bà cháu, cô thôn nữ Nga và cây hoàng lan. Mái nhàxưa và bóng bà che mát tâm hồn đứa cháu; hương thơm và bónghoàng lan ướp hương và ủ ấp cho một mối tình êm đẹp dịu ngọtchăng tơ... Còn truyện Hai đứa trẻ nói về một phố huyện nghèo vàtâm trạng thao thức của hai chị em Liên và An khắc khoái đợi chờmột chuyến tàu đêm đi qua. Hình ảnh đoàn tàu và tiếng còi tàu đãtrở thành một thói quen của cảm xúc và ước vọng. Tuy không cócốt truyện, nhưng Hai đứa trẻ có một hương vị thật là man mác.Đó là chất thơ.Hai đứa trẻ có bao chi tiết nghệ thuật giàu sức gợi sâu xa,Thạch Lam tả cảnh, tả người hay kể chuyện đều chọn lọc, tạo nênấn tượng, nhiều xao xác và bâng khuâng. Cảnh phố huyện tối dần,ngoài đồng thì ếch nhái kêu ran; trong nhà thì tiếng muỗi vo ve.Liên ngồi yên lặng, đôi mắt bóng tối ngập đầy dần, tâm hồn thơngây thấm thía cái buồn của buổi chiều quê. Bà cụ Thi hơi điên,nghiện rượu, tiếng cười khanh khách. Tiếng đàn bầu của bác Xẩmthì bẩn bật. Mẹ con chị Tí bán nước chè. Thằng ** khiêng hai cáighế trên lưng; mẹ nó đội cái chõng tre trên đầu... Thật là vất vả,cực nhọc và nghèo khổ. Những chi tiết ấy rất sống, rất hiện thực.Tiểu thuyết Tự Lực văn đoàn thuộc khuynh hướng lãng mạn.Nhưng truyện của Thạch Lam, đặc biệt là truyện Hai đứa trẻ, thìnội dung hiện thực - nhân đạo hòa quyện đầy ám ảnh và lay động.Một nét đặc sắc trong nghệ thuật của Thạch Lam là tinh tế vàsâu sắc trong phân tích thế giới nội tâm nhân vật, gợi tả xúc độngnhững biến thái mơ hồ, mong manh trong lòng người. Những dòngviết về tâm trạng của nhân vật Liên với bao buồn vui lẫn lộn,nhiều xao xác bâng khuâng. Trời tối dần, Liên ngồi nhìn phốhuyện, không hiểu sao chị thấy lòng buồn man mác. Ngồi đợi tàutrong màn đêm, dưới ngàn sao lấp lánh, và ánh sáng của nhữngcon đom đóm nhấp nháy, tâm hôn Liên yên tĩnh hắn, có nhữngcảm giác mơ không hiểu. Tàu đến, Liên vội đánh thức em dậy, hai chị em nhìn đoàn xevút qua, nhìn theo cái chấm nhỏ đèn xanh, xa mãi dần rồi khuấtsau rặng tre. Liên cầm tay em, lặng theo mơ tưởng. Hà Nội xaxăm. Hà Nội sáng rực, vui vẻ và huyên náo. Liên nhớ lại tuổi thơvà ước vọng Rồi Liên chìm dần trong giấc ngủ yên tĩnh của phốhuyện về khuya tịch mịch và đầy bóng tối.Truyện Hai đứa trẻ có một giọng điệu rất riêng, giọng điệu tâmtình thủ thỉ. Đó là tiếng nói của một con người, như Nguyễn Tuânnhận xét là "tính 'tình nhẹ nhàng tinh tê , "vừa sống vừa lắngnghe chung quanh" với bao chuyện buồn vui đang xảy ra. Cái dâyxà tích bằng bạc của Liên, Thạch Lam đã phát hiện ra thứ vậtdụng mà chị quý mến và hãnh diện vì nó tỏ ra chị là người con gáilớn và đảm đang. Gánh phở bác Siêu là một thứ quà xa xỉ, nhiềutiền mà hai chị em Liên không bao giờ mua được, vì thế hai chị emLiên chỉ biết ngửi thấy mùi phở thơm. Liên nhớ về Hà Nội.là nhớnhững kỉ niệm tuổi thơ, ngày bố còn đi làm, mẹ nhiều tiền, 'hai chịem được đi chơi Bờ Hồ, được uống những cốc nước lạnh xanh đỏ.Phải chăng đó là những kí ức tuổi thơ êm đềm của Thạch Lam ?Thạch Lam sử dụng thành công ' thủ pháp nghệ thuật tươngphản dối lập để làm nổi bật những cảnh đời lầm than nơi phốhuyện. Phố huyện ngập đầy bóng tối. Chỉ có vài ngọn đèn le lói.Riêng ngọn đèn nơi chõng hàng chị Tí được nhắc đi nhắc lại nhiềulần. Càng về khuya, phố huyện càng im lìm tịch mịch. Đêm nàocũng có một chuyến tàu chạy qua phố huyện. Dù chỉ trong khoảnhkhắc, nhưng con tàu đã mang đến một thế giới đầy ánh sáng vànáo động. Lân khói bừng sáng. Các toa đèn sáng trưng. Đồng vàkềnh lấp lánh. Các cửa kính sáng. Đốm than đỏ bay tung trênđường sắt Tiếng xe rít lên. Tiếng hành khách ồn ào, khe khẽ.Tiếng còi rít lên. Đoàn tàu rầm rộ đi tới và vút qua.. ánh sáng vàbóng tối, ồn ào náo động và tịch mịch; tương phản ấy đã làm nổibật những cảnh ngộ nghịch trái, đồng thời đi sâu vào những tâmtình, tâm trạng, những cảm xúc, cảm giác đầy ám ảnh.Một nét đặc sắc nữa về nghệ thuật của Thạch Lam là câu văndưới ngòi bút của ông thanh nhẹ, trong sáng, giàu hình ảnh và gợicảm. Ví dụ, cảnh phố huyện lúc chiều tàn: Phương Tây, đỏ rực nhưlửa cháy (..). Chiều, chiều rồi. Một chiều êm ả như ru, văng vẳngtiếng ếch nhái kêu ran ngoài đồng ruộng theo gió nhẹ đưa vào...Đây là cảnh đầu đêm nơi phố huyện: Trời bắt đầu đêm, một đêmnwa hạ êm như nhung và thoảng qua gió mát. Đường phố và cáccon ngõ dần dần chứa đầy bóng tối... Nói về câu văn Thạch Lam.Nguyễn Tuân nhận xét: "Bằng sáng tác văn học, Thạch Lam đãlàm cho tiếng nói Việt Nam gọn ghẽ đi, co duỗi thêm, mềm mại ra,và tươi đậm hơn".Sự đào thải và thanh lọc 1à vô cùng nghiêm khắc và nghiệt ngãđối với bất kì ai, sự vật nào, nhất là đối với văn chương nghệthuật Nhiều cây bút trong Tự lực văn đoàn đã bị độc giả ngày nayhờ hững! Riêng tác phẩm của Thạch Lam, hơn 60 năm sau, vẫnđược chúng ta yêu thích. Cái đẹp trong văn chương Thạch Lam, trước hết, là cái đẹp củatình người, cái đẹp của một trái tim nhân hậu. Là cái đẹp của chấtthơ đậm hương đời và vị đời, là một cái đẹp của ngòi bút giàu bảnsắc là tinh thần nhân đạo sáng bừng trang văn... Con người và vănchương của Thạch Lam đáng để ta trân trọng và mến mộ. | |
|